Chỉ cần bỏ ra một vài ngày dạo qua các khu vực có đông học sinh, sinh viên; đặc biệt là những phường quận mới được thành lập người ta có thể bắt gặp sự hiện diện rầm rộ của những máy đánh bạc loại này.
Chúng tôi có mặt tại một quán nước trên phố Lương Thế Vinh (Thanh Xuân, Hà Nội). Quán nhỏ xíu, chỉ gồm một cái bàn, dăm cái ghế kê xó xúi vào một góc, nhường chỗ cho 4 chiếc máy điện tử xèng nằm chĩnh chện giữa quán.
Nhìn sơ qua, những cái “máy đánh bạc” này trông khá đơn giản. Nó gồm một chiếc hộp, trên màn hình có các ô để đặt cửa như Chuối, Cam, Dứa, Ngôi sao… với nhiều mức đặt cược khác nhau như đặt 1 ăn 2, ăn 5, ăn 10, cao nhất là ô có chữ “bar”, đặt 1 ăn những 100… Người chơi đặt cược vào ô nào, nếu đèn báo vào ô đó thì ăn, còn nếu không thì sẽ mất số xèng đặt vào ô đó. Giá mỗi xèng là 2.000đ, nếu người chơi thắng có thể quy đổi số xèng đó cho chủ.
Vũ Văn Tuân, học sinh Trường THPT T.H (Thanh Xuân, Hà Nội) là tín đồ của trò điện tử xèng này mấy năm nay. Số tiền Tuân nướng vào đây bao nhiêu cậu cũng không thể nhớ nổi. Chỉ biết là rất nhiều. Chuyện Tuân sa vào cạm bẫy này có vẻ rất tình cờ.
Tuân vào quán Games- Internet trên phố Lương Thế Vinh (Thanh Xuân, Hà Nội) để chơi Đế chế, nhưng đã hết máy. Chủ quán bảo: “Cậu chịu khó chờ nhé. Không thì ngồi tạm vào cái máy xèng kia chơi tí giết thời gian”. Tuân gật đầu và mua 20 ngàn tiền xèng. Đúng là cờ bạc đãi tay người mới, tuy chẳng biết ất giáp gì Tuân cứ bấm bừa, thế mà sau nửa giờ chơi số tiền đã tăng lên gấp… 20 lần. Đúng lúc ấy bố mẹ gọi về ăn cơm. Tuân cầm số tiền đầu tiên do mình “tự kiếm được” mà lòng lâng lâng.
Hôm sau cậu chàng quay lại đúng quán ấy, và thay vì chơi game, Tuân sà luôn vào máy xèng. Nhưng thật không may, 20.000 đồng vốn của cậu đã bay mất trong vài phút. Chả lẽ chưa ngồi ấm chỗ đã về? Tuân lại rút tiền ra mua tiếp, chơi tiếp. Cứ thế cậu cứ say sưa đặt cửa: Dâu, Nho, Sao… cho tới lúc… nhẵn ví. Cay cú, Tuân chạy về nhà lấy thêm tiền ra đặt. Cái vận đen nó vẫn chưa buông tha cậu, mấy trăm ngàn đã đi tong.
Tuân lờ mờ nhận ra rằng, điện tử xèng thực ra chỉ là cái máy lừa người chơi. Chẳng ai thắng được nó đâu. Và Tuân quyết tâm từ bỏ. Song cứ ngồi vào máy tính chơi games, là Tuân lại chỉ nghĩ đến điện tử xèng. Tuân lại tự an ủi: “nhưng vẫn có người thắng đấy thôi”. Và thế là bao nhiêu tiền bố mẹ cho ăn sáng, rồi mua sách vở, tiền đóng học… Tuân nướng sạch vào những nước bạc. Túng quá, Tuân đã phải đi… trấn lột mấy em học sinh cùng trường. Kết cục là cậu chàng bị đuổi học, bố mẹ phải tống về quê học lại với lứa đàn em.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, những chiếc máy chơi xèng kia không phải của chủ quán mà do một cai thầu điện tử xèng đến thuê để đặt, ăn phần trăm với quán, với tỉ lệ cai thầu 60 – 70% số tiền xèng bán được trong ngày, nơi đặt máy hưởng số còn lại. Hằng ngày, cứ đến tối, chủ những chiếc máy trên lại đến những máy đặt điện tử xèng của cả phố, kiểm tra lượng xèng bán trong ngày để chia tiền cho chủ.
Không chỉ tung hoành ở nơi dân cư đông đúc, phía bên phường Phúc Lợi, Sài Đồng, Việt Hưng… (quận Long Biên); xã Hải Bối, Kim Chung (huyện Đông Anh) khi mà người dân được nhận tiền đền bù đất canh tác thì cũng là lúc các máy đánh bạc rầm rộ kéo về. Rất đơn giản, chỉ với 1m2 là có thể đặt 3-4 chiếc máy. Và thường thì các quán nước trà đá, quán Games-Internet, thậm chí cả quán… bia cũng có máy đánh bạc đặt sẵn, sẵn sàng phục vụ những quý ông quý bà mê đen đỏ.
Các con nghiện rất dễ “chết” một khi đã thử vận may với những máy đánh bạc kiểu này.
Ông Phạm Văn T. – một nông dân ở thôn Đông (xã Đặng Xá, Long Biên) vừa được đền bù đất vườn được hơn 1 tỉ đồng. Sau khi xây được cái nhà khang trang, sắm sửa tiện nghi xong xuôi thì đâm ra… rỗi việc. Ở nhà mãi cuồng chân, ông dắt cái xe máy ra đầu ngõ làm cuốc xe ôm, vừa đỡ cuồng chân lại có đồng ra đồng vào.
Lắm khi chờ khách, ông vào quán trà đá ngồi. Thấy người ta chơi điện tử xèng vui mắt, ông sà vào xem, rồi bị mê lúc nào không biết. Ngày ngày vẫn lên xe đi làm, song ông phi thẳng ra quán nước. Bà chủ quán thấy ông thì mừng lắm, vì sẽ có người đánh, mà là đánh to. Y rằng, ông mua 300 ngàn đồng một khay xèng, dốc hết vào đánh một nước bạc. Sau vài lần đặt cửa, số tiền ấy “về mo” hết. Ông lại mua một khay nữa, rồi khay nữa…
Con trai ông, thằng Long đi học về thấy bố ngồi chơi điện tử cũng mò vào xem rồi cũng say như bố. Hai bố con họ chành chọe như trẻ con: “Ván này phải đặt cửa <?xml:namespace prefix = st1 />Cam (ô có hình quả cam) bố ạ” – Long tham mưu. “Không, cửa Nho chắc chắn thắng…” – ông bố không nghe.
Đúng là không gì đốt tiền nhanh bằng đánh bạc. Trong vòng hơn 1 tháng, ông T. đã bay sạch số tiền vài chục triệu đồng. Cay cú, ông bán cả chiếc xe máy – phương tiện đi lại để gỡ gạc. Nhưng rồi xe cộ cũng bay nốt.
Còn ông con giai, bao nhiêu tiền đóng học, tiền mua sách vở, tiền tham quan… đều bị Long ném hết vào cái trò chơi thoạt nhìn rất “bình thường như cân đường hộp sữa này”, nhưng nếu nghiện vào thì còn lâu mới rút chân ra được. Những chiếc máy điện tử xèng từ đâu đến, các cai thầu – những người đang hưởng lợi từ trò đỏ đen này là ai? Các PV đã nhập cuộc điều tra và tiếp tục chuyển đến bạn đọc những thông tin này trong các số báo tiếp theo.
Khoảng 19h45′ ngày 15/4/2011, Đỗ Đăng Hải (42 tuổi, trú tại xã Xuân Đỉnh, huyện Từ Liêm, Hà Nội) đến chơi điện tử xèng tại 1 quán nước đầu ngõ 38 đường Xuân La (Tây Hồ, Hà Nội). Đang chơi, bất ngờ máy bị “đơ”, không chơi được nữa. Hải nổi cơn lôi đình la ó, đập phá quán…
Nhận được tin báo về vụ gây rối trật tự công cộng, tổ công tác Công an phường Xuân La nhanh chóng có mặt tại hiện trường. Hải được mời về trụ sở cơ quan công an làm việc.
Bất ngờ khi Trung úy Tô Hoàng Long đưa Hải lên xe, đối tượng vùng bỏ chạy. Lợi dụng trời tối, Hải “lẩn” đi đâu đó rồi bất ngờ xuất hiện, dùng vật nhọn đâm 1 nhát vào bụng Trung úy Long khiến anh bị thương. Tuy nhiên, ngay lập tức Hải đã bị bắt giữ.
Hiện cơ quan Công an đang hoàn thiện hồ sơ, xử lý đối tượng Hải trước pháp luật về hành vi gây rối trật tự công cộng và cố ý gây thương tích