Menu

Nhân thê thụ là gì

Tu chân – 1×1 – Chủ công – HE – Thiên nhiên hắc, siêu phúc hắc phật tu công x Có chút tiểu bạch, nhân thê, có chút ngạo kiều, ma hoàng thụ

Truyện kiểu chính kịch, nhưng mà vẫn có cái tương phản manh khá đáng yêu =))) Công với thụ có duyên rồi nhân quả sâu sắc với nhau tận mấy đời liền =))

Công là phật tu, vì có duyên từng được thụ tha mạng mà quyết định đi cứu thụ đang bị nhốt để trả nợ nhân quả. Ờ thì mào đầu thế, sau đó thụ gửi phân thần của mình theo công, hai người đi lên con đường tu luyện rồi tìm cách giải cứu thụ các kiểu. Công được cái mặt chính trực, lại là phật tu nên ai cũng tưởng bạn hiền lành, cù lần, mà thực chất là phúc hắc éo chịu được =))) Biết hết đấy, đạo tâm cũng kiên định lắm. Rõ ràng là bạn ăn nói rất nhã nhặn, mà không hiểu sao mình cứ tự phiên dịch thành cái kiểu bất cần đời như : “Bố mày éo biết, bố mày cứ có đạo lữ đấy thì sao!” =)))) Lúc bạb nhận ra mình có tình cảm với thụ, rồi cũng biết thụ có tình cảm với mình thì mừng lắm =)) Cơ mà thấy thụ rối rắm đáng yêu quá nên kệ chẳng nói, để bạn ấy chủ động cơ =))) Thụ cố tình giấu gì bạn ấy đoán được hết, cơ mà lắm khi thụ nghĩ vu vơ luấn quấn một mình thì chẳng hiểu sao bạn lại không đoán được =))) Mà bạn này ấy, mệ nó, dẻo miệng với show ân ái thành thần luôn, đờ mờ đờ mờ, mù mắt chó t rồi.

Thụ thì đôi khi dỗi có chút ngạo kiều, nhưng mà dễ dỗ lắm, với lại bạn cũng không đành lòng thấy công buồn hay sao sao đó, nên cũng tự hết dỗi rồi lại lo này lo nọ cho công thôi =))) Từ hồi mới quen, từ bộ quần áo cho đến vũ khí rồi chiêu thức bạn đều thầu hết cho công, bộ đồ cưới của hai người bạn cũng thầu nốt =))) Bạn là mẫu đơn đen, song lúc hấp thu lên một vài thứ nữa, mọc thêm 1 bông mẫu đơn trắng, bạn rối rắm lắm =))) Ờ thì hoa là cái bộ phận đó đó mà =))) Bạn nằm mơ ác mộng rằng, lúc biến thành người mình có thêm một chỗ đó đó nữa =))) Xong còn rối rắm là không biết công thích bông đen hay bông trắng của mình hơn =)))

Truyện dài dã man con ngan luôn, dù công đã tích đứng 98 đời, cộng thêm cái thân phận của bạn ấy nên tu luyện bay vèo vèo, nhưng mà tr vẫn dài ơi là dài. Có gần 300 chương thôi, nhưng số chữ trong 1 chương nó dài khéo gấp đôi bình thường.

Có 1 điểm đau lòng là thanh thủy, không có chút thịt vụn nào luôn QAQ Dù mình không phải đứa đói khát thịt, thanh thủy vẫn chịu được, nhưng trong bộ này thì vẫn mong có chút thịt à QAQ Muốn coi lần đầu song tu của hai người lúc thụ nở hoa à, nghe bảo chui vào bản thể mẫu đơn của thụ để hú hí à ~ Tình thú vậy cơ mà QAQ

À mà đoạn cuối chương có cái phiên ngoại tủn mủn nhỏ về các kiếp trước của công, mình thì thấy khá vui ~ lắm khi còn hóng đọc mấy cái đó hơn cả chương chính =)))