Đầu tiên, có thể khẳng định tồ không phải là ngốc. Tồ không phải là dốt. Tồ chắc chắn chả khi nào là ngớ ngẩn. Tồ là thông minh tới mức độ dại dột, hoặc thông minh một cách khờ khạo, thông minh đến mức ôm bụng cười. Trên thế giới, những vĩ nhân, những nhà bác học tồ nhiều vô số. Ví dụ như một giáo sư toán học nhìn đâu cũng thấy phương trình vi phân nhưng không nhìn rõ sự khác nhau giữa gà và vịt. Vậy Ngọc Quyên nhìn rõ cái gì? Tôi có cảm tưởng nàng chỉ biết có thời trang, thế là hết. Và nàng tin chắc mọi thứ trên đời đều là thời trang. Nàng không chịu hiểu sau sàn diễn có hậu trường và có cánh gà. Trước kia, tôi thỉnh thoảng gặp Ngọc Quyên đi trên đường. Chỉ cần nhìn dáng đi, kẻ có một trăm gờ ram trí tuệ cũng biết Ngọc Quyên là cô gái như thế nào. Nàng bước xăm xăm, hơi chúi về phía trước và nhìn thấy gì cũng toét miệng ra cười. Vẻ kiêu kỳ, vẻ đài các, vẻ quý cô hoặc quý bà không hề có ở Ngọc Quyên.Bạn đang xem: Tồ là gì
Phần lớn người mẫu của chúng ta đều xuất thân từ con nhà nghèo. Ngọc Quyên còn vĩ đại hơn, nàng lớn lên từ nghèo của nghèo. Đã có một thời, phương tiện giao thông ưa thích của nàng là xe buýt, tất nhiên không phải xe buýt riêng. Vậy mà cách đây mấy ngày, khi tôi hỏi Ngọc Quyên về tài sản (tôi đủ lịch sự để không hỏi tuổi phụ nữ, nhưng đủ xấu để hỏi tài sản), Quyên nói chưa sắm sửa được gì hết, chưa có xe hơi, chưa có nhẫn kim cương, chỉ có hai căn nhà để sống cầm hơi. Điều kỳ diệu là nàng nói về hai căn nhà cứ như hai cái chổi. Rõ ràng Ngọc Quyên không có khái niệm gì lắm về của cải. Một niềm hy vọng rất lớn cho đàn ông. Chỉ cần đại gia vừa vừa cũng có thể tới gặp nàng, không cần phải đại đại gia cỡ bự bự bự.Xem thêm:
Điểm nổi bật khi tiếp xúc với Ngọc Quyên là nàng không có vẻ sành sỏi gì cả. Nàng trình bày mọi vấn đề một cách đơn giản và dễ chịu đến mức người khác cứ ngây ra, trợn mắt lên rồi ngã lăn ra đất bàng hoàng. Được tiếp chuyện Ngọc Quyên là một hạnh phúc bất tận vì nàng cho thiên hạ thấy thế giới thực ra rất sơ sài, chẳng qua bà con cứ phức tạp nó lên. Trong cuộc thi “Bước nhảy Hoàn vũ”, Ngọc Quyên không đứng đầu tiên thì đứng cuối cùng. Chỉ điều ấy thôi cũng nói lên con người nàng, đó là thất thường, đó là sau phút bùng nổ lại đến phút tuyệt vọng và cứ thế liên tiếp không ngừng. Nhiều lúc chưa tới giờ mở màn, tôi liếc vào hành lang bên cạnh sân khấu vẫn thấy Ngọc Quyên vung tay vung chân tứ phía, chả quan tâm đến có ai nhìn hay không. Ngọc Quyên suýt ngất khi bị loại, nhưng đến lúc bị loại thật, nàng lại suýt ngất vì mừng rỡ. Thế mới diệu kỳ. Nếu lấy Ngọc Quyên làm vợ, tôi tin chắc đàn ông sẽ không bao giờ buồn, nhưng cũng không bao giờ được an toàn. Nàng có khả năng gây tai nạn cho ta bằng một chai nước mắm hoặc làm cho cái lò nướng nổ tung đúng dịp giao thừa.Xem thêm: Thế Nào Là Tác Gia Là Gì – Theo Quy Định Của Pháp Luật
Nhắc tới Ngọc Quyên mà không nhắc tới bộ ảnh bảo vệ môi trường nổi tiếng thì hơi dối lòng. Phần lớn mọi người sinh ra chỉ phá hoại môi trường ít hay nhiều, sớm hay muộn, cao hay thấp. Chúng ta đập muỗi, đập ruồi, nhai cua, nhai cá và chả hề băn khoăn làm như thế sẽ mất cân bằng sinh thái. Toàn bộ chúng ta suốt đời mơ tới cây vàng mà không bao giờ trồng một cây xanh. Ngọc Quyên chụp hình để bảo vệ môi trường, bởi đơn giản, chụp hình là điều duy nhất nàng biết làm. Tất cả những ai phê phán nàng đều biết rất nhiều thứ, nhưng phần lớn chả làm gì. Khi bộ ảnh tung ra, ai cũng băn khoăn về nó, đặc biệt là những ai tin chắc vào môi trường đạo đức cao cả của mình. Ngọc Quyên không hề ngăn cản sự cao quý ấy. Nàng chỉ làm theo cách của mình. Cách ấy có thể đúng, có thể sai nhưng ít ra nàng cũng có làm. Tôi chả hiểu có khu rừng nào nhờ Ngọc Quyên mà sẽ tồn tại hay không. Nhưng tôi tin chắc nếu tiếp xúc với Ngọc Quyên, nhiều người sẽ thấy sự “tồ” vẫn còn tồn tại. Mà “tồ” luôn luôn là một đức tính đáng yêu.
Tái bút: Nhờ bộ ảnh của Ngọc Quyên, nhiều cá nhân đột nhiên bỗng trở thành nhà phê bình nghệ thuật. Họ phân tích say sưa, kỹ lưỡng về cái hay và cái đẹp cũng như cái xấu của cô gái. Chả ai phân tích chính bản thân mình.
Bài: Lê Hoàng – Minh họa: Nha Đam