Hip Hop: ra đời từ những năm 1970 trong cộng đồng người Mỹ Phi trẻ chuyển tới sống ở khu Bronx, New York. Đây là một thể loại âm nhạc thường “cặp kè” cùng Rap. Khi nói đến Hip Hop, người ta thường dùng để nói đến văn hóa Hip Hop nhiều hơn là âm nhạc. Nhạc Hip hop là một trong 4 yếu tố chính trong văn hóa Hip Hop, bên cạnh Rap, DJ, Breakdance và Graffiti. Tại Việt Nam,Hip Hopdu nhập từ đầu thập niên 90 qua các điệu nhảy Breakdance. Trải qua nhiều năm phát triển,Hip Hop nay đã trở thành nét văn hóa phổ biến và yêu thích của nhiều người Việt.
Một số từ lóng trong âm nhạc/nhạc rap
DIzz/Diss: Dùng nhạc và lời công kích đối thủ.
Beef/Rap Battle: Cuộc tranh tài giữa các ca sĩ bằng nhạc
Rep/Reply: Trả lời bài diss của đối thủ.
ft/Feat./Featuring: Hợp tác hát chung
Underground/Hip hop đường phố: Cộng đồng các rapper đường phố không nổi tiếng, không lên truyền hình hay quảng cáo nhiều. Rapper underground rất kén người nghe. Họ rap về đủ thể loại như: Ganz/Diss, Love, Life,…
Overground/Mainstream: Cộng đồng các rapper tham gia showbiz và nổi tiếng. Họ đa phần chỉ rap love và quảng cáo
Southside: ám chỉ cộng đồng underground khu vực phía Nam
Northside: ám chỉ cộng đồng underground khu vực phía Bắc
Midside: ám chỉ cộng đồng underground khu vực miền Trung
Eastside: ám chỉ cộng đồng underground khu vực phía Đông
Wastside: ám chỉ cộng đồng underground khu vực phía Tây
Các thể loại nghệ thuật trong Hip Hop đường phố
Rap: Tương tự như R&B và Hip Hop, Rap không còn là một khái niệm gì mới lạ với fan âm nhạc. Rap được hiểu như việc đọc hoặc nói những câu từ có giai điệu. Là nguyên liệu chính trong Hip Hop, Rap có thể được thể hiện trên nền nhạc hoặc thể hiện “chay”, và được coi như sự giao thoa giữa nói và hát.Khái niệm Rap Việt được khai sinh vào năm 1997, khi hai rapper Khanh nhỏ và Thai Viet G giới thiệu ca khúc “Vietnamese Gang” và nhận được nhiều sự yêu thích từ bạn bè thế giới. Trải qua nhiều năm phát triển, đến nay, Rap ngày càng phổ biến và được khán giả Việt yêu thích.
R&B: (hay RnB) là viết tắt từ Rhythm and Blues, thể loại âm nhạc ra mắt từ những năm 1940 hướng chủ yếu tới cộng đồng người Mỹ Phi. Cứ mỗi một khoảng thời gian, người ta lại sử dụng R&B để chỉ một dòng nhạc nhất định: đầu những năm 1950 cho các bản nhạc Blues, giữa những năm 1950 cho các bản nhạc sử dụng Blues điện tử, Gospel và nhạc Soul, những năm 1970 cho Soul và Funk. Đến những năm 1980, thể loại mới R&B đương đại ra đời, kết hợp giữa R&B, Soul, Funk, Pop, Hip Hop và Dance. Một số ngôi sao R&B đình đám thế giới có thể kể đến nhưMichael Jackson, R. Kelly, Stevie Wonder, Whitney Houston, Mariah Carey, v.v…
Dubstep:ra đời từ những năm 1990 ở Anh, là một nhánh của nhạc Dance điện tử (EDM). Nhưng khác với Trance, House,… Dubstep khiến người nghe cực kì “hưng phấn” nhờ phần bass và drum rất “nặng đô”. Một bản Dubstep thường chia làm bốn phần ( Intro – Bass drop – mid-section – outro), trong đó, điểm nổi bật và đặc trưng nhất nằm ở phần Bass drop. Đây là dòng nhạc thích hợp dành cho những người có cá tính mạnh mẽ.Du nhập vào Việt Nam được một thời gian nhờ giới Underground, tuy nhiên, Dupstep lại được rộng rãi người Việt biết đến nhờ một đoạn “Bass drop” trong ca khúc “Trắng đen” của Mỹ Tâm. Tuy đoạn nhạc này sau đó dính phải lùm xùm đạo nhạc, nhưng cũng đã phần nào khiến khán giả tìm hiểu và chú ý hơn đến thể loại mới này. Hiện tại, Dubstep đã không còn xa lạ tại Vpop, nhiều ca khúc Việt pha trộn Dubstep, hay đậm chất Dubstep được khán giả cực kì yêu thích.
Trap: là thể loại nhạc ra đời từ những năm đầu 1990 ở miền Nam nước Mỹ. Năm 2012, một làn sóng nhà sản xuất và DJ nhạc điện tử đã bắt đầu kết hợp các yếu tố của Trap vào trong những sản phẩm của mình, từ đó giới thiệu thể loại này tới fan âm nhạc thế giới. Đúng với tên gọi “Trap” ( cái bẫy), đây là thể loại nhạc “bẫy” người nghe bằng nhiều hiệu ứng âm thanh cực kì “bắt tai”. Điểm đặc trưng của Trap so với các thể loại âm nhạc khác chính là phần trống điện tử 808 Roland được sử dụng rất nhiều nhằm lôi cuốn người nghe.
Tại Việt Nam, Trap vẫn còn là dòng nhạc khá mới mẻ, nhưng cũng chính nhờ sự mới mẻ này đã mang đến cảm giác lạ lẫm, thú vị cho khán giả Việt. Gần đây, một số ca sĩ Vpop cũng đã sử dụng chất liệu Trap để pha trộn trong các khúc của mình, có thể kể đến Will (365) với ca khúc “Sexy Lady” pha trộn Trap và Hip hop, hay bản remix “Nhịp đập giấc mơ” của Hoàng Thùy Linh trộn Trap, Electro House và Dupstep…
Chill Music: là một hình thức âm nhạc phổ biến được xác định một cách lỏng lẻo đặc trưng bởi nhịp độ chậm và tâm trạng thoải mái. Định nghĩa của “âm nhạc thư giãn” đã phát triển trong suốt nhiều thập kỷ và thường đề cập đến bất cứ điều gì có thể được xác định là một loại dễ nghe hiện đại. Một số thể loại liên quan đến “chill” bao gồm dowempo, cổ điển, khiêu vũ, jazz, hip hop, thế giới, pop, phòng chờ, và môi trường xung quanh.
Thuật ngữ “Chill Music” – ban đầu được đặt trong “ambient house” – xuất phát từ một khu vực có tên là “The White Room” tại hộp đêm Heaven ở London năm 1989. Ở đó, các DJ chơi các bản hòa âm xung quanh từ các nguồn như Brian Eno và Pink Floyd để cho phép các vũ công một nơi để “thư giãn” từ âm nhạc có nhịp độ nhanh hơn của sàn nhảy chính. Ambient house trở nên phổ biến rộng rãi trong thập kỷ tới trước khi nó giảm do bão hòa thị trường. “Chillwave” là một thuật ngữ mỉa mai được đặt ra vào năm 2009 cho âm nhạc có thể được mô tả bằng các nhãn hiện có như dream pop. Mặc dù có ý định lạc hậu đằng sau thuật ngữ này, chillwave là chủ đề của các bài báo phân tích nghiêm túc của các tờ báo chính thống, và trở thành một trong những thể loại đầu tiên có được danh tính trực tuyến. Khi các dịch vụ phát nhạc theo yêu cầu phát triển vào những năm 2010, một hình thức dowempo được gắn thẻ là “lo-fi hip hop” hoặc “chillhop” đã trở nên phổ biến đối với người dùng YouTube.
Mumble rap: (thường được sử dụng để mô tả “emo rap” và “SoundCloud rap”) là một microgenre được định nghĩa một cách lỏng lẻo, phần lớn lan truyền trên nền tảng phân phối âm thanh trực tuyến SoundCloud trong những năm 2010. Thuật ngữ này ám chỉ sự phân phối giọng nói lầm bầm hoặc không rõ ràng của các nghệ sĩ và thường có thể đề cập đến các rapper không chia sẻ sự nhấn mạnh điển hình của thể loại này đối với thơ trữ tình.
Một số người đã chỉ trích thuật ngữ này là không chính xác hoặc là một miệt thị được sử dụng để làm suy giảm các rapper trẻ hơn, mặc dù một số nghệ sĩ đã đòi lại thuật ngữ này. Một số người, chẳng hạn như người đứng đầu lời bài hát của Genius, Stephen Niday, đã nói rằng phong cách này “không có gì mới” bởi vì “luôn có những nghệ sĩ khó hiểu.” Những người khác đã gọi phong cách này là một giai đoạn mới trong quá trình tiến hóa của thể loại, và bảo vệ nó như vậy.