Xuân đã về đâu đó rất gần, ngọt lịm trên những nếp nhà, trong sắc hoa đào, mận rực rỡ, trong nụ cười hồn nhiên của trẻ nhỏ và vẻ đẹp thân thương của những phụ nữ trên cao nguyên Mộc Châu.
Tây Bắc – vùng đất lôi cuốn và quyến rũ lạ kỳ bởi vẻ đẹp hoang sơ, bí ẩn và sâu lắng. Xứ sở ấy có lẽ rực rỡ nhất, duyên dáng nhất vào mùa Xuân với những sắc hoa đào, hoa mận vừa rực rỡ, vừa tinh khôi… Xuân thôi thúc lòng người rạo rực. Hoa níu chân những kẻ say mê khám phá vẻ đẹp mộc mạc của vùng sơn cước những buổi chớm Xuân tuyệt đẹp. Dưới tay máy 8X, Lê Đức, những khoảnh khắc Xuân sớm đẹp “lịm tim” trên cao nguyên Mộc Châu đã hiện ra bất ngờ.
Sau những ngày đông dài, nắng Xuân ùa tới như giục những bông đào Mộc Châu khoe sắc.
Trên những thân cây xù xì, mốc thếch, những bông đào cánh mỏng tang e lệ nở đón Xuân về.
Đào dưới xuôi cũng nhiều giống lạ, giống quý, nhưng không hiểu sao, sắc đào giản dị, tinh khôi nơi đất trời Tây Bắc lại mê đắm lòng người đến vậy…
Cùng với sắc hồng tươi tắn của hoa đào, những vạt hoa dại trải rộng trên những ngọn đồi…
… khép nép như loài cỏ vô danh nơi chân núi cũng khiến hồn người lay động.
Với tay máy 8X này, Mộc Châu không chỉ là chốn để mê mẩn cùng hoa, mà còn là nơi anh khám phá cuộc sống của những người bản địa, trải nghiệm không khí mùa xuân mộc mạc. Rời đường lớn, rẽ vào những con đường mòn nhỏ khuất sau những rặng cây xanh um để đến những bản làng nằm sâu trong núi, đó là nơi anh gặp những người Mông, người Thái, người Mường hồn hậu và yêu cuộc sống, gặp đám trẻ con thân thiện, đáng yêu.
Ẩn hiện trong sương sớm, trong màu hồng của hoa, màu xanh nõn nà của lá là những mái nhà dung dị và cuộc sống bình yên của đồng bào.
Sâu trong bản là những ngôi nhà gỗ nom cũ kỹ và tách biệt tạo thành những bức tranh phong cảnh đẹp mắt.
Và vẫn những con đường đất ngoằn nghèo phủ đầy lá mục dẫn vào bản, nhưng một số ngôi nhà đã được lợp mái tôn hay lắp đặt “két” nước hiện đại.
Lê Đức chia sẻ, khám phá Mộc Châu vào những ngày chớm Xuân, anh ngạc nhiên khi biết người dân nơi đây ăn Tết rất dài, bắt đầu từ tháng Chạp âm lịch, chứ không đợi đến Tết nguyên đán như dưới xuôi. “Chuyến đi của tôi rất ấn tượng bởi vào nhà nào tôi cũng được tiếp đón nhiệt tình. Người dân ở đây rất hiếu khách. Họ cho rằng, có người lạ đến nhà, cùng ăn Tết là điềm lành, đem lại may mắn cho năm mới.”
Người dân bản địa thân thiện và mến khách, luôn sẵn lòng mời khách lạ đến nhà.
Người mẹ tranh thủ sưởi nắng khi cho con bú.
Lê Đức chia sẻ, anh cảm nhận thấy ở đây, phụ nữ được coi trọng và gần như là trụ cột gánh vác những công việc trọng yếu trong gia đình.
Hình ảnh em bé được địu trên lưng mẹ rất đỗi thân thương.
Trẻ em ở Mộc Châu cũng để lại trong anh những ấn tượng đặc biệt. Lúc tung tăng nô đùa trong thung lũng trắng xóa đào, mận, lúc toét miệng cười trong veo khi thấy ống kính máy ảnh, lúc cặm cụi nhặt củi, dắt trâu, anh luôn bắt gặp vẻ tươi tắn, hồn nhiên của những đứa trẻ trên vùng đất này.
Trò chơi yêu thích nhất của lũ trẻ là trèo lên những cây đào trước sân nhà.
Có đứa sáng tạo, biến cành cây thành chiếc xà đơn.
Ống dẫn nước cũng có lúc biến thành dây nhảy cho lũ trẻ vui đùa.
Nụ cười hồn nhiên của một em bé Mộc Châu.
Những cái nhìn, những khuôn miệng này đã tạo nên một phần bản sắc của vùng cao nguyên.
Với nhiều gia đình Tây Bắc, con trâu là gia sản khổng lồ…
… nhưng với bạn nhỏ này, có lẽ nó còn là một người bạn thân thiết cùng em chia sẻ tuổi thơ.
Những em bé lớn lên với núi rừng có cuộc sống trong trẻo, hòa mình với thiên nhiên cây cỏ.
(Theo Trí Thức Trẻ)