♠Tím Hoa Cà♠

Mindbreak là gì

Thánh tử Alios bị quỳ ép trên sàn nhà, trước mặt cậu là tên ác ma Sistreth đang cười nhạo với tư thế người chiến thắng.

Tóc vàng hỗn độn rơi qua bả vai, gương mặt Alios đỏ bừng vì tức giận: “Ác Ma khốn khiếp, thần Quang Minh sẽ không buông tha cho ngươi!”

Sistreth nâng cằm cậu lên, bóp thật chặt: “Ngươi nhìn cho rõ vào thực tại đi. Quân đoàn ác ma đã chiến thắng, Quang Minh giáo đình vỡ nát hoàn toàn, mà bản thân ngươi lại rơi vào tay ta. Sẽ không có ai đến cứu ngươi đâu, cho dù là thần Quang Minh.”

Alios đỏ mắt nhìn gã, thế nhưng cậu còn chưa kịp lên tiếng mắng chửi, Sistreth đã nhanh chóng hạ xuống một đạo ấn ký.

“A!” Alios đau đớn ngã ra sàn nhà, tay ôm lấy phần bả vai bị hạ ấn.

Đấy chính là khế ước nô lệ, hơn nữa còn là loại liên kết bởi linh hồn, vĩnh viễn không cắt đứt được. Kê bị hạ ấn từ nay về sau chỉ có thể tuân theo chủ nhân, ngay cả quyền quyết định sống chết cũng không thể làm chủ.

“Ta sẽ không tha cho ngươi!” Đôi mắt xinh đẹp của cậu mịt mờ hơi nước, giọng nói tuy ngoan độc nhưng lại mất hẳn sức uy hiếp.

Trong mắt Sistreth, đối phương hiện tại chẳng khác gì một món mồi ngon chờ được hưởng dụng.

“Nghe bảo các đời thánh tử đều phải giữ thân trong trắng để toàn tâm cống hiến cho Quang Minh giáo đình và thần Quang Minh, ta thật tò mò muốn biết bộ dáng thánh tử cao cao tại thượng lúc ở dưới hạ thân một tên ác ma sẽ trông như thế nào.” Gã liếm mép đầy dâm đãng, để lộ ra hàm răng nanh trắng bóng.

Alios chưa kịp định thần, lớp quần áo trên người cậu đã bị xé rách thành vải vụn. Cậu muốn cử động thoát ra, nhưng cả tay và chân đều bị khế ước nô lệ cố định, chỉ có thể trơ mắt nhìn Sistreth tiến lại gần.

Gã búng tay một cái, trước mặt Alios hiện lên một tấm gương lớn: “Ta muốn người nhìn thật rõ bộ dáng dâm đãng hạ tiện của mình, nhớ kỹ thân phận mới của bản thân.”

Alios giận đến đỏ mặt, cậu có thể trông thấy cơ thể loã lồ của mình phản chiếu từ trong tấm gương, hai chân giang rộng tạo thành tư thế cực kỳ đáng xấu hổ.

Bàn tay của Sistreth xoa lên da thịt trắng bóng như sứ, vân vê hai núm vú hồng hào trước ngực: “Ngươi đã từng sờ qua chưa?”

Đầu ngón tay Sistreth khảy nhẹ, toàn thân Alios cảm nhận được luồng điện tê rần chạy dọc theo cơ thể, màu đỏ trên mặt càng thêm chói loà. Cậu cắn răng kiềm chế tiếng rên nơi cổ họng, vờ như không để tâm đến hành vi của gã.

“Còn ở dưới này thì sao?” Sistreth bất chợt túm lấy phân thân bé nhỏ đáng thương của Alios, “Thánh tử có bao giờ thoả mãn nó không?”

Alios vốn đang tập trung để lãng quên cơn xúc động bên trên, bất ngờ bị tập kích như vậy suýt ngăn không được thở dốc. Sistreth lạnh nhạt ra lệnh: “Nói thật.”

Dù không hề muốn nói chuyện với gã, cổ họng Alios vẫn bị thúc ép nói ra tiếng: “Chưa… chưa từng…”

Đầu sói của Sistreth liếm láp trước ngực cậu, tay bên dưới lại đùa bỡn dương vật của Alios: “Xem nó cứng nhanh chưa kìa.”

“Ngươi câm miệng!” Alios thẹn quá hoá giận, “Chỉ có đám ác ma các ngươi mới suốt ngày trầm mê trong dục vọng, một thánh tử như ta… A!”

Ngón cái Sistreth nhấn lên thân trụ: “Ra là chỗ này sao?”

“Đừng sờ nữa!” Alios hét to.

Cậu cứ nghĩ rằng Sistreth sẽ phớt lờ mình, nhưng gã ta đột nhiên dễ tính: “Được thôi.”

Hai tay gã banh chân cậu thật rộng, từ góc độ này Alios có thể nhìn thấy dương vật đã căng cứng, cùng với cả phần hậu huyệt đỏ hồng đang mấp máy bên dưới.

Khó… khó chịu quá… Cảm giác căng chặt lại không thể phát tiết khiến Alios nghẹn đến phát điên. Cậu mở to mắt nhìn vào gương, đuôi mắt đã hơi hồng ầng ậng nước.

Sistreth lười biếng quan sát, giống như thưởng thức một món đồ chơi: “Thánh tử à, ngươi có thể nhịn nhưng ta thì không đâu.”

Gã cởi bỏ quần của mình, để lộ côn thịt to lớn tím thẫm, phía trên còn có các đường gân đáng sợ, đường kính to như nắm tay em bé. Alios lần đầu tiên nhìn thấy thứ to lớn đến thế, trong mắt không giấu được vẻ hoảng sợ, dương vật bên dưới cũng xìu xuống theo.

“Dùng tay sờ cho ta.” Sistreth xoa đầu cậu.

“Không muốn! Ta không muốn chạm vào thứ dục vọng kinh tởm này!” Alios cự tuyệt.

Đối diện với vẻ bướng bỉnh cố chấp của cậu, Sistreth không bực bội, chỉ nhe răng cười: “Hay ngươi càng thích dùng miệng hơn? Đừng để ta phải phát động khế ước.”

Toàn thân Alios run lên bần bật vì căm tức, cuối cùng vẫn phải thoả hiệp dùng tay sờ thứ xấu xí kia. Lúc cậu chạm vào nó còn nhảy lên, chĩa thẳng vào mặt Alios, làm cậu muốn tránh né đi cũng không được.

Bàn tay Alios vụng về vuốt ve dọc theo thân hình côn thịt, cậu vuốt đến đau cả tay, thứ kia vẫn cứ sừng sững như thế.

Phải mất hơn một tiếng đồng hồ, từ đầu dương vật Sistreth mới phun ra một luồng dịch trắng, bắn tung toé lên mặt Alios. Chất dịch chảy dài trên trán và má cậu, xuống đến tận khoé môi, dẫu Alios cố tình mím thật chặt vẫn không thể ngăn cản một ít trong số đó rơi vào miệng.

“Như thế… là xong rồi đúng không?” Cậu thấp thỏm hỏi.

Thay thế câu trả lời của Sistreth là một cái ấn tàn bạo, cơ thể Alios bị đè xuống sàn nhà, hai chân và hai tay lúc này chống đỡ toàn thân. Cậu hốt hoảng nhìn vào gương có thể trông thấy dáng vẻ ti tiện bất kham của mình, mà phía sau cậu chính là tên ác ma Sistreth.

Bàn tay của Sistreth sờ lên hai bên mông Alios, xoa bóp thú vị: “Vẫn chưa vào tiết mục chính mà.”

“Ngươi buông ra! Buông ta ra!” Alios lờ mờ đoán được gã muốn làm gì, kinh hoảng la lên.

“Xem ra ngươi không nhớ rõ thân phận hiện tại của mình là gì.” Ánh mắt Sistreth tối sầm xuống, “Tiện nô, chỉ là cái bồn chứa tinh cho ta mà thôi, vẫn nghĩ mình là thánh tử cao quý sao?”

Vừa nói gã vừa đẩy côn thịt của mình vào huyệt động, động tác quá nhanh, khiến cho toàn thân Alios như vừa trải qua một cơn xé rách.

“A a a!!!” Alios không kiềm được khóc nức nở, “Đau… Không thể… không vừa được…”

Thứ đó của Sistreth quá dài, cậu thậm chí có thể mơ hồ thấy hình dạng của nó gồ lên trước bụng mình. Cơn đau đớn cùng nhục nhã khôn cùng khiến Alios đánh mất tôn nghiêm cầu xin: “Buông tha ta, cầu xin ngươi.”

Sistreth thúc hông càng mạnh: “Ngươi gọi ta là gì?”

“Chủ nhân… hức… xin… xin ngài buông tha…” Alios khóc đến rối tinh rối mù, “Không muốn… A!”

Thân cậu dán sát xuống, mông nhếch lên càng cao, tư thế này càng tiện lợi để đón lấy sự xâm nhập. Alios ban đầu chỉ biết khóc vì đau, nhưng theo từng cú thúc hông phành phạch, từ sâu trong đáy lòng cậu chợt nảy sinh một loại cảm giác mới.

Nó như ngọn lửa cuốn lấy lục phủ ngũ tạng, xâm chiếm tinh thần cậu, khiến cậu trầm luân bên trong. Alios sợ hãi, muốn tự cắn mình để duy trì sự tỉnh táo, thế nhưng khi cậu há miệng Sistreth đã nhanh tay dùng khế ước chặn lại.

“Tinh dịch của ác ma có khả năng thúc tình, ngươi sẽ sớm cảm thấy sung sướng thôi.” Gã vỗ thật mạnh trên mông cậu.

Sung sướng? Sao cậu có thể cảm thấy sung sướng khi làm loại chuyện bẩn thỉu này được? Alios cắn môi đến bật máu, nhìn bộ dáng đê hèn quỳ gối của mình trong gương, đáy lòng nhục nhã không thôi.

Người Alios ngày càng nóng, hơi thở hổn hển cũng không ngăn lại nổi. Alios cuộn tròn ngón tay và ngón chân, phía sau mông cậu ngứa râm ran, phần dương vật phía trước cũng dần dần nhấc lên.

“A… Đừng…!” Lúc côn thịt thô ráp của Sistreth chạm đến một vị trí bí mật bên trong vách ngăn, Alios không kiềm lòng được hô to.

Cả người cậu bị giật điện, mặt đỏ tai hồng, chân run lên bần bật không thôi. Sistreth lại cố ý khiêu khích, cố tình đâm vào điểm yếu đó: “Ý ngươi là chỗ này?”

“Ưm… đừng… Không chịu được… Ha…” Ngay cả nói năng hoàn chỉnh một câu cũng trở nên khó khăn, Alios chỉ biết giấu mình cúi mặt xuống, che đi nét thất thố đáng khinh kia, “Ta không cần…”

“Nói thật cho chủ nhân ngươi nghe, ngươi cảm thấy thế nào.” Sistreth lướt qua bả vai cậu, sờ lên hai nhuỵ hoa trước ngực đùa bỡn.

Alios mím môi, mặt đỏ au.

Sistreth lạnh giọng: “Nói thật!”

“Rất… rất kỳ lạ…” Khế ước cưỡng ép Alios nói ra điều cậu che giấu, “Vừa nóng lại trướng… Muốn cọ thêm… vài lần nữa…”

Vừa cất lời xong cậu bàng hoàng dùng tay che miệng, ngăn cho bản thân nói thêm mấy câu dâm đãng đáng xấu hổ đó.

Sistreth áp lên từ phía sau lưng cậu: “Cầu xin ta đi, cầu xin chủ nhân của ngươi.”

“Ta không muốn!” Alios siết tay đến đâm móng vào da thịt, “Sistreth, buông tha cho ta hoặc giết ta đi!”

“Giết?” Sistreth cảm thấy buồn cười vô cùng, “Ta sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ khiến ngươi biết sống không bằng chết là gì. Nhìn chính mình đi Alios, bộ dáng dâm đãng như một con chó cái nhấc mông cầu chịch, cái gương mặt đê mê đắm chìm trong dục vọng của ngươi… Nếu các tín đồ Quang Minh nhìn thấy, ngươi nói xem bọn họ sẽ nghĩ thế nào? Hoá ra thánh tử Alios cũng chỉ là một tiện nô thèm chịch mà thôi.”

“Không có…” Mái tóc vàng óng như ánh mặt trời của Alios bị kéo ra sau, cậu bắt đầu nức nở, “Ta không phải chó cái… Ta không muốn bị chịch…”

Hai viên tinh hoàn của Sistreth đập lên mông cậu càng mạnh, thế tiến công hung ác không chừa cho người bên dưới chút cơ hội để thở nào: “Ngươi chính là chó cái! Là tiện nô! Từ nay về sau không thể sống thiếu tinh dịch đàn ông, ngày ngày cầu hoan trước điện thờ thần Quang Minh!”

Độc tình trong tinh dịch ác ma lúc trước đã ngấm vào hoàn toàn, Alios ngày càng mất tự chủ. Đầu óc cậu trống rỗng, một giọng nói xa lạ khẽ thầm thì bên tai: chi bằng cứ chấp nhận đi? Dù sao thì loại khoái cảm này… cũng không tệ.

Không được, cậu là thánh tử của thần điện Quang Minh, sao có thể sa ngã như thế! Alios muốn dùng đau đớn giữ cho bản thân tỉnh táo, nhưng Sistreth sớm đoán được âm mưu nên khoá cậu lại, cậu chỉ có thể nhìn dáng vẻ của mình bị gã tiến vào từ phía sau trong gương.

“Sis… Sistreth…” Alios há mồm, thở dốc, “Ta không nhịn được…”

Chất lỏng đục ngầu bắn ra từ phân thân phía trước, Alios ngơ ngác nhìn tinh dịch do chính mình phát tiết, hai vành tai nóng lên.

Lần đầu tiên cậu tiếp thu loại giải phóng dục vọng này, toàn cơ thể đều thoải mái đến từng lỗ chân lông, đau đớn lúc trước dường như cũng theo đó biến mất.

“Thoải mái không?” Sistreth thầm thì bên tai cậu, “Để ta bắn vào trong, sẽ còn sung sướng hơn gấp trăm lần.”

Có loại khoái cảm còn sung sướng hơn cả thế ư? Alios mê man nghĩ. Trong đầu cậu lúc này đây đã quên mất thần Quang Minh lẫn thân phận thánh tử của mình, chỉ muốn nhận được càng nhiều khoái cảm hơn nữa.

“Cho ta… Sistreth…” Nhìn thấy nét mặt của gã, Alios vội sửa lại, “Chủ nhân, xin hãy bắn vào… Ta muốn cảm nhận nó…”

Sistreth véo ngực cậu một cái thật mạnh, khiến nụ hoa sưng đỏ lên: “Ta đành chiều ý tên nô lệ đê tiện nhà ngươi một lần vậy.”

Gậy thịt đã sớm ma sát đến đỏ bừng, tinh dịch trắng đục tuôn ra xối xả, nhiều đến độ chảy cả ra ngoài. Alios cảm nhận ấm nóng tiến vào trong, cậu rên lên một tiếng thoả mãn, cố gắng hấp thụ càng nhiều càng tốt.

Sistreth rút dương vật của mình ra, giải trừ cấm chế cho Alios: “Nô lệ, ngươi nhìn chính mình trong gương xem, dâm đãng đến cỡ nào.”

Thiếu niên trong gương bị phủ một lớp đỏ nhàn nhạt ủng hồng trên làn da sứ bạch ngọc, tóc vàng xoã tung, hai đầu vú sưng đỏ kiều diễm, bên dưới phân thân vẫn còn rỉ ra chút dịch trắng, hậu huyệt vẫn chưa khép hẳn có thể nhìn thấy chất lỏng bên trong tràn ra ngoài, vươn lên cả bắp đùi. Cậu ngã lăn ra sàn, thở hổn hển như một con cá mắc cạn, cơn sóng tình dục chẳng những không giảm bớt mà càng lúc càng tăng lên.

Chưa đủ… Muốn nhiều hơn nữa…

“Càng hấp thu nhiều tinh dịch của ác ma, cơ thể sẽ ngày càng mẫn cảm thèm khát, cuối cùng không thể rời xa khỏi dương vật được nữa.” Sistreth nhấc cằm nhỏ của cậu lên, “Hiện tại chỉ mới là khởi đầu thôi, ta rất mong chờ bộ dáng của ngươi sau này, biến ngươi thành hạng nô lệ ti tiện nhất, sẵn sàng làm tất cả chỉ để được chịch.”

.

.

.

“Thưa ngài, chúng ta đã chiếm đóng thành công Quang Minh giáo đình rồi ạ.” Thuộc hạ của Sistreth bẩm báo.

Sistreth bừng tỉnh khỏi giấc mộng đẹp của mình, xoa xoa mắt: “Có bắt giữ được thánh tử Alios không?”

“Đã bắt giữ, hiện đang nhốt tại phòng ngủ của hắn.” Thuộc hạ nhìn gương mặt của chủ nhân, như hiểu ra điều gì, liền nở nụ cười dâm đãng.

“Tốt lắm.” Sistreth liếm mép đứng dậy, tiến về phía phòng ngủ.

Thánh tử Alios bị giam giữ, bộ dáng quỳ gối tóc dài xoã tung y hệt như tưởng tượng của gã, chỉ là đôi mắt có hơi thất thần, cũng không chống cự kịch liệt gì.

Lúc Sistreth bước vào, cậu còn có thể ngẩng lên nhìn cái đầu chó sói của gã, im lặng không nói lời nào.”

“Alios, Quang Minh giáo đình đã sụp đổ rồi, sẽ không ai tới cứu ngươi đâu.” Sistreth cao ngạo nói, “Từ bỏ đi.”

Alios a một tiếng, gật đầu: “Ừm.”

Sistreth: “???”

Chỉ vậy thôi? Hết rồi???

Chống cự thà chết không hàng đâu???

“Ngươi dường như vẫn chưa hiểu lắm địa vị của mình lúc này.” Đầu chó sói tức giận, “Hiện tại ngươi không còn là thánh tử nữa mà là tù binh của ta. Ta sẽ biến ngươi thành nô lệ của mình, ngươi có hiểu không?”

Alios lần này không a nữa, mà ồ một cái: “Hiểu rồi.”

Sistreth bị chọc đến muốn hú lên vài cái: “Đừng cho rằng ta không dám làm thật!”

Nói rồi gã liền hạ ấn ký lên bả vai của Alios, giống như trong giấc mơ vậy. Có điều Alios không gào thét lăn lộn trên sàn nhà, chỉ lẳng lặng nhìn nó.

Sistreth hài lòng nhìn ấn ký, khoanh tay trước ngực: “Mau gọi ta là chủ nhân đi.”

“Chủ nhân.” Alios ngoan ngoãn kêu.

Một tiếng này mềm mại ngọt như bông, Sistreth càng thêm hí hửng. Nhưng rồi gã phát hiện ra một vấn đề khác…

Ban nãy gã đã hạ mệnh lệnh thông qua ấn ký đâu? Cho nên cái tên thánh tử kia tự động kêu luôn đấy à?

Bảo kêu liền kêu thật, đúng là đê tiện!!!

“Ngươi… ngươi…” Sistreth run tay chỉ vào mặt cậu, “Đồ vô liêm sỉ!”

Tại sao lại có loại thánh tử hèn hạ đến thế chứ! Gã thậm chí còn chưa lấy gì ra để đe doạ cả!

Quả nhiên Quang Minh giáo đình toàn một lũ khốn!!!