Có thể nói là số lượng bài hát được tung ra mỗi tuần là nhiều không xuể, nhưng hãy tưởng tượng bạn phải lướt qua từng bài để tìm thứ gì đó phù hợp với sở thích của bạn, mà không có những cách phân loại hữu ích như qua nghệ sĩ hay thể loại mà bạn yêu thích để để thu hẹp phạm vi tìm kiếm của bạn. Vấn đề chính dường như là tất cả các nghệ sĩ, hãng thu âm và dòng nhạc đó đều có tính linh hoạt cho phép chúng được thu nhỏ hoặc kéo dài phạm vi tìm kiếm để có thể phù hợp với sở thích cá nhân của từng người nghe. Người nghe sẽ co thể dễ dàng tìm được thứ họ đang tìm. Mặc dù là một phần không thể thiếu trong trải nghiệm tiêu dùng âm nhạc hàng ngày – dựa vào các cửa hàng băng đĩa, hãng thu âm và các tạp chí âm nhạc hay trang web thì các thể loại nhạc không phải là vô điều kiện cũng không phải là tuyệt đối. Và không nơi nào điều này rõ ràng và rắc rối hơn nhiều trong lĩnh vực nhạc điện tử.
Theo thời gian, tất cả các thể loại nhạc sẽ chia thành nhiều nhánh, kết hợp và phát triển để tạo thành những phong cách mới, nhưng nhạc Dance dường như đã bắt tay vào một sự phát triển và thay đổi không ngừng để có thể cho ra những ‘âm thanh hoàn toàn mới’. Có thể là do nhạc Dance được liên kết chặt chẽ với công nghệ ngày càng phát triển hoặc có thể là do các nhà sản xuất, DJ và những người yêu thích nhạc Dance là một nhóm ham học hỏi và dễ chán, nhưng tốc độ thay đổi và phát triển hầu như không có chậm lại kể từ những ngày thống trị của của các thiết bị như Atari và Akai S950.
Nhạc điện tử luôn phát triển tăng tốc chứ không bao giờ có thể chậm lại, đặc biệt có thể nhắc tới nhạc Bass; Khi chỉ cần nhìn vào vài năm trở lại, cuộc bùng nổ nhạc Bass khổng lồ ở Mỹ đã tạo ra một cơn sốt và xu hướng riêng cho tới ngày nay. Thậm chí nhạc Bass music đã sinh ra những dòng nhạc con như Complextro, Moombahton, Moombahcore, Post-Dubstep, Future Gara, Afro-Bass, Drumstep, Trap, Trapstep, Brostep, Metalstep… Những dòng nhạc rất đa dạng và đôi khi kỳ lạ, nhưng giữa dòng chảy âm nhạc hiện đại thì chúng ta sẽ thấy nhạc Bass vẫn luôn là thứ âm nhạc độc đáo nhất.
Như bạn có thể tưởng tượng, bất kỳ âm thanh nào được sinh ra từ sự điên rồ như vậy sẽ gần như không thể bị đè nén; Nếu ngay cả những thể loại phổ biến nhất như Rock và Pop cũng đòi hỏi một chút ‘tính linh hoạt về mặt thẩm mỹ’, thì điều đó sẽ để lại nhạc Bass ở đâu? Làm thế nào chúng ta có thể xác định một cái gì đó đã đặt gốc rễ của nó trong một khung cảnh âm nhạc rộng lớn như vậy? “Nếu bạn hỏi 50 người, ‘Nhạc bass là gì?’, Bạn có thể sẽ nhận được 50 câu trả lời khác nhau”, Ben Hall, một nửa trong bộ đôi producer/DJ Delta Heavy của Anh cho biết. “Tôi cho rằng bạn có thể xem nó như một thuật ngữ để bao hàm nhiều yếu tố từ các thể loại nhạc Dance khác nhau, tất cả đều được hợp nhất và trở thành Bass music. Trong vài năm qua, số lượng yếu tố và phong cách âm nhạc khác nhau liên quan đến Bass mà bạn có thể nghe thấy trong các sự kiện âm nhạc đã tăng nhanh đến mức tôi đoán rằng ngành công nghiệp bắt đầu tìm kiếm một thứ gì đó có thể bao gồm tất cả các yếu tố như vậy”
Anh nói thêm: “Một số người chắc chắn đã bị nhầm lẫn bởi các thể loại nhạc và BPM khác nhau. Tôi thường bắt gặp những người ở Mỹ nghĩ rằng tiếng Drum’N’Bass chỉ là phiên bản nhanh hơn của Dubstep! Thành thật mà nói, tôi nghĩ rằng có vô số phong cách âm nhạc ngoài kia thực sự thú vị và đầy cảm hứng. Với tư cách là Delta Heavy, chúng tôi chưa bao giờ cố gắng chỉ làm một thứ – một thể loại. Thật mới mẻ khi có thể truyền bá mạng lưới rộng hơn một chút và để khán giả dễ tiếp thu những gì chúng tôi đang làm. “
Có lẽ một trong những ví dụ điển hình nhất về cách tiếp cận mix ‘n’ match mới này là dòng nhạc Moombahton, được đưa vào cuộc sống vào năm 2009 khi Dave Nada làm chậm bản remix Moombah của Afrojack từ 128bpm xuống tốc độ reggaeton 108bpm. Có thể nói Moombah kết hợp với reggaeton bằng moombahton! Và nó không dừng lại ở đó – thêm một vài sample Soul và bạn đã có moombahsoul; mix nó với breakcore và bạn đã có moombahcore.
“Một số người trong thế giới nhạc Dance có thể cảm thấy khá quý giá về nó”, Ben tiếp tục. “Chúng tôi đã có một vài bình luận ghét bỏ trên internet kiểu như ‘Bạn đang chơi dubstep để làm gì? Bạn đang ở trên RAM Records. Bạn được cho là chơi DnB’. Nhưng tôi thực sự nghĩ đó chỉ là một ý kiến của số ít thôi.Trong 18 tháng qua, điều đang xảy ra là các nghệ sĩ đã vay mượn ảnh hưởng từ khắp nơi. Có thể có người chơi nhạc house 128bpm kết hợp âm thanh từ DnB hay có các nhịp 110 BPM và kết hợp với các yếu tố Trap?. Đột nhiên, các DJ đều chơi và kết hợp tất cả các thể loại có vẻ khác biệt này trong cùng một buổi biểu diễn trực tiếp. Tôi nhớ lại vào năm 2010 khi Sub Focus phối lại bài ‘Hold On’ của Rusko. Đó là lần đầu tiên ai đó thực hiện một giai điệu ở nhịp độ của DnB; Bình thường yếu tố snare sẽ ở nhịp 2 và 4 trong DnB, nhưng điều này sẽ điều chỉnh đặt nó trên 3… giống như trong dubstep. Hồi đó nó khá đột phá, nhưng bây giờ bạn có thể tìm thấy những giai điệu như vậy khá nhiều hiện nay. Vậy có nhất thiết phải đặt một cái tên, ‘nhạc Bass’ cho những âm thanh mới và toàn diện này không? Tôi thực sự không biết, nhưng nó chắc chắn làm cho cuộc sống dễ dàng hơn rất nhiều!”
Có thể đúng như vậy, nhưng như Ben Hall thừa nhận, vẫn có sự khác biệt về nghệ thuật giữa Vương quốc Anh, quê hương của nhạc bass và Hoa Kỳ, hiện là thị trường lớn nhất của thể loại này. Điều đó hầu như không đáng ngạc nhiên khi mà tại Anh, nhạc bass đã được phép phát triển theo tốc độ của riêng nó, dần trưởng thành kể từ những ngày đầu của DnB, với thêm gia vị từ Dubstep, UK Garage, Grime, Electro, v.v. Trong khi đó, DnB chỉ đạt được thành công hạn chế ở Hoa Kỳ, vì vậy khi những cái tên như Skream và Rusko cuối cùng đưa dubstep trở nên phổ biến tại Hoa Kỳ vào những năm 2009/10 thông qua các bản phối lại của La Roux và Kid Sister – đó là một cái gì đó của một cuộc cách mạng chuyển đổi âm nhạc. Trong khi nhạc Bass đã được sản xuất và phát triển tại Anh mất hơn 20 năm thì chỉ mất vài năm để nó chiếm lĩnh thị trường nhạc Dance ở Mỹ. Tốc độ thay đổi nhanh chóng như vậy chắc chắn sẽ tạo ra một âm thanh rất khác biệt, phù hợp với thị hiếu của những khán giả rất khác nhau.
Điều đó chắc chắn là đáng chú ý trên mạch sinh lợi của ngành công nghiệp âm nhạc Hoa Kỳ. Trên thực tế, một số người cho rằng chính sự thành công của dòng nhạc Bass mới này tại các lễ hội đã thực sự buộc các phương tiện truyền thông chính thống của Mỹ phải ngồi dậy và chú ý. Hầu như mỗi cuối tuần, có hơn 50.000 người trả 300 đô la cho một vé tại các lễ hội trên khắp Bắc Mỹ – số lượng khán giả cho sự kiện EDC ở Las Vegas vào năm 2012 ước tính là hơn 300.000! Vào thời điểm mà ngành công nghiệp thu âm đang gặp khó khăn nghiêm trọng về tài chính – vi phạm bản quyền, doanh số bán album giảm sút thì dòng nhạc mới lạ này trông giống như một cỗ máy kiếm tiền chắc chắn. Và sau đó là Skrillex. “Anh ấy thực sự phải chịu trách nhiệm cho toàn bộ sự bùng nổ nhạc Bass ở Mỹ”, Ben Hall chia sẻ thêm “Anh ấy đã sử dụng công thức dubstep đến từ Croydon và anh ấy kết hợp nó với âm trầm tối, giận dữ cùng giọng hát chặt chẽ và hợp âm thăng hoa. Nếu bạn đang nói về nhạc trầm, bạn phải đề cập đến EP ‘Scary Monsters và Nice Sprites’. Đó là một bản phát hành mang tính bước ngoặt. Nó đã đưa âm thanh đó đi khắp nước Mỹ và sau đó là khắp thế giới. “
Và đây là dòng nhạc phổ biến mà chúng ta bắt đầu khám phá và trải nghiệm nhiều hơn vào năm 2013. Trong khoảng thời gian ba năm rất ngắn, nhạc Bass đã lan rộng ra ngoài nguồn gốc của nó, kết hợp vô số âm thanh, nhịp độ, phong cách và nghệ sĩ. Nhưng chúng ta có gần hơn với việc trả lời câu hỏi, ‘Nhạc bass là gì?’ Producer/DJ Josh Gard cho biết: “Điều duy nhất bạn có thể nói về nhạc bass là nó có một kiểu phản ứng dội lại khác biệt. Và không có gì ngạc nhiên khi phần lớn điều đó đến từ phần bassline. Nó trở nên quan trọng đến mức nó thậm chí còn chiếm vị trí của lời bài hát. Phần bass nói lên chính nó và trở thành điểm nhấn cho toàn bộ bài hát. Với đó là la bàn của bạn, bạn có thể đi hầu hết mọi nơi. Theo nhiều cách, đó là điều tuyệt vời về nhạc Bass. Bạn có thể ném bất cứ thứ gì bạn muốn! Một số nội dung trong bản nhạc của tôi sẽ hoàn toàn thay đổi khi tôi giảm xuống một số up riff piano hoặc một đoạn sample. Đôi khi không có sample nào cả – thậm chí không có hợp âm. Chỉ có phần Bass đó thôi.”
“Nhiều người nói về âm thanh mạnh mẽ của nhạc bass, nhưng, một lần nữa, điều đó không quan trọng. Nếu một bài hát cần, hãy đặt nó vào; nếu không, đừng lo lắng. Một số key và các thay đổi chính sẽ được thiết lập tâm trạng và dẫn dắt bạn theo một hướng nhất định. Chắc chắn, tôi không bận tâm đến những âm thanh ngông cuồng, nhưng có những lúc, bạn thực sự có thể nắm bắt được cảm giác nếu bạn kiềm chế những âm thanh đó.” Đối với Hall, âm nhạc trầm là tất cả về cuối cùng. “Nếu bạn nhìn vào thứ gì đó như house hoặc techno, về mặt lý thuyết, thứ thấp nhất bạn sẽ thấy là cú hích ở xung quanh 50f60Hz. Mặt khác, trong dubstep và DnB – nơi phát ra nhạc Bass bạn đã có một cú hích ở tần số 100Hz và bên dưới đó, bạn có một bassline phụ. Đó là thứ tách biệt Bass music với mọi thứ khác. “
Tất nhiên, chắc chắn không thể thiếu sub-bass trên các bản nhạc Skrillex, nhưng như Hall đã đề cập trước đó, Skrillex cũng đã giới thiệu những âm thanh độc đáo của riêng anh ở bassline mức trung bình. Nhà sản xuất Tim Cant thuộc dòng nhạc DnB giải thích: “Điều đó làm thay đổi hoàn toàn trọng tâm của bassline. Đúng, dubstep dựa trên âm bass, nhưng những gì chúng ta coi là nhạc Bass ngày nay sử dụng âm bass toàn tần số. Bạn đã có âm phụ cộng với quãng tám ở trên, chơi gần giống như âm thanh chính. Âm bass trở thành điểm nhấn trung tâm của bài hát.” Sự thay đổi tần số đó rõ ràng đã tạo ra sự khác biệt rất lớn cho âm thanh của nhạc Bass. Một số người đã ví những đoạn riff này giống như sự ra đời của một cây guitar, thu hút sự chú ý của một lượng lớn khán giả rock trên toàn thế giới, những người đã quen với âm thanh điện tử mạnh mẽ của các ban nhạc như Nine Inch Nails và Pendulum.
Không mất nhiều thời gian để chiếc ô nhạc Bass chào đón những thuật ngữ mới như metalstep, được Urban Dictionary mô tả là “Một con lai giữa dubstep và metal. Được biết đến là thứ khiến những kẻ yếu đuối sợ hãi trước vinh quang của nó, cho đến khi chúng biến thành hư không.” Một khi nhạc Dubstep/Bass đã được đẩy thành công đến những cực điểm hoang dã như vậy, điều tự nhiên là các nhà sản xuất sẽ bắt đầu thử nghiệm với mọi phong cách âm nhạc và phần mềm được cung cấp. Tương tự như cách nói, “Rite of Spring” của Stravinsky hay bản nhạc Jazz lai cổ điển “Rhapsody In Blue” của Gershwin đã mở ra cánh cửa của chủ nghĩa hiện đại trong thế kỷ trước, các nhà sản xuất và DJ đã mạnh dạn tiến tới một tương lai nơi các rào cản âm nhạc dường như không còn là vấn đề .
Trở lại bên này của Đại Tây Dương, các nhà sản xuất như Doctor P và Rob Swire (Pendulum / Knife Party) ở London cũng đã thử nghiệm với các synths chainsaw, tiếng ồn, độ méo tiếng và yếu tố Dubstep/Electro hoàn toàn tối hơn. Giống như cách Skrillex mang lại cho Dubstep thì Rob Swire đã mang đến cho Electro một màn lột xác khó chịu.
Hiện tại ở Hoa Kỳ, những người theo đuổi xu hướng nhạc dance đang nói về không gì khác ngoài trap, một phong cách lột xác của hip-hop miền Nam đã tồn tại hơn 10 năm nhưng trước đây chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới EDM. Tuy nhiên, cuối cùng, nhịp điệu rải rác, tối giản và của nhạc Trap tỏ ra quá hấp dẫn để có thể bỏ qua, đặc biệt là sau thành công của những giai điệu như “Higher Ground” của TNGHT và “I Don’t Like” của Chief Keef. Track nhạc Trap của Baauer, “Harlem Shake” đã được đăng trên tờ The Sun – chủ yếu nhờ vào hàng trăm video viral do người hâm mộ tạo ra và đã đạt được hàng chục triệu lượt truy cập trên YouTube. Nhạc Trap thực sự đã bùng nổ vào năm 2013 nhưng có lẽ câu hỏi thực sự là, nhạc Bass sẽ ở đâu trong năm 2014?
Nếu ba năm vừa qua đã dạy chúng ta bất cứ điều gì, thì đó là nhạc Bass không đứng yên một chỗ. Như chúng ta đã nói, các nhánh của nó có thể đang xoay quanh một số nhịp, sample, thể loại hoặc nhịp độ không ngờ tới, đang tìm cách kết hợp một số âm thanh dường như không liên quan và sử dụng chúng để tạo ra một thứ gì đó mới mẻ và thú vị. Có lẽ đó là cách tốt nhất để mô tả nhạc Bass – nó không chỉ là một thể loại hay một âm thanh và sẽ không bao giờ như vậy. Nó được tạo thành từ các yếu tố của nhiều thể loại và âm thanh, và nó được tạo thành từ các yếu tố ở giữa tất cả các thể loại và âm thanh đó, chuyển dịch liên tục qua các yếu tố ngẫu nhiên này theo ý muốn không ngừng nghỉ và luôn thay đổi. Trên thực tế, điều duy nhất chúng ta có thể nói chắc chắn về tương lai của nhạc Bass là chúng ta không thể đoán được nó sẽ phát triển như thế nào.