vấn đề ngôn ngữ sao cứ phải lôi chính trị vào làm gì nhỉchữ “khựa” nó bắt nguồn từ chữ “ke” trong tiếng Tàu (viết là 客, đọc gần gần “khưa”), có nghĩa là khách. Ngày xưa buôn bán với Tàu thì ng Tàu là khách nên gọi nhiều như vậy, lâu dần nó ra chữ Khựa như ngày nay chứ bẩn bựa gì
Bạn đang xem: Thằng khứa là gì
riddlemevấn đề ngôn ngữ sao cứ phải lôi chính trị vào làm gì nhỉchữ “khựa” nó bắt nguồn từ chữ “ke” trong tiếng Tàu (viết là 客, đọc gần gần “khưa”), có nghĩa là khách. Ngày xưa buôn bán với Tàu thì ng Tàu là khách nên gọi nhiều như vậy, lâu dần nó ra chữ Khựa như ngày nay chứ bẩn bựa gì
Mãi mới có người nói đúng này. Các cậu có từng nghe ai nói “Chú khách” bao giờ chưa KHỰA = KHắm + bỰA CLOSE THỚT Giải thích theo kiểu Bắc-Thừa thiên – Huế:Người phương Bắc (không kể Hán, Mãn, Mông…) chạy nạn nội chiến sang VN tị nạn trên những con tầu vượt biển.Dân ta cho trú thân nên được gọi là Khách (hoặc Tàu), “chú Khách”, chú Tàu.Họ sống nhờ nhưng ranh ma, buôn gian, bán lận nên dân ta ghét sau không gọi là Khách nữa mà nói: Khách gì mà khách, khứa thì có. Đã ghét rồi nên nhắc đến phải nghe khốn nạn chút -> “bọn Tàu Khứa”. nhưng đọc Khứa nghe không xuôi tai lắm và cảm giác đau mồm nên chuyển thành “Tàu Khựa”, sau gọi tắt là KhựaGiải thích kiểu Đà Nẵng – Miền Nam:Nguồn gốc chữ “Khứa” ở miền trong hơi khác chútGhét ai, coi thường ai thì gọi người đó là thằng khứa (có nơi đọc trại là thằng khí).Cũng giống như trên, vì lý do đau lưới nên chuyển thành “Tàu Khựa”
BackCMDGGiải thích kiểu Đà Nẵng – Miền Nam:Nguồn gốc chữ “Khứa” ở miền trong hơi khác chútGhét ai, coi thường ai thì gọi người đó là thằng khứa (có nơi đọc trại là thằng khí).”
Xem thêm: Cách Xem Story Facebook Trên Máy Tính, Xem Story Facebook Trên Máy Tính
Trong này hay dùng từ “cái khứa này” ám chỉ về 1 người đàn ông, nhưng ko vs tư cách là ghét coi thường. Mà từ để gọi thui. Trương Vĩnh Ký viết về Chợ Lớn có lẽ xuất phát từ xưa:Chợ ở Chợ Lớn xưa là chợ ở vùng Chợ Rẫy ngày nay. Vùng ở giữa đường Đồng Khánh (rue des Marins) cho đến rạch Chợ Lớn (arroyo de Cholon) là nơi cư ngụ của người Minh hương, người Hoa lai Việt, mặc đồ như người Việt và có làng được đặc quyền riêng. (Chú thích : khu này gọi là làng Minh Hương, hiện nay còn lại ngôi nhà xưa nhất Sài Gòn-Chợ Lớn gọi là Minh Hương Gia Thạnh xây năm 1789. Làng Minh Hương đã có từ năm 1698. Ở Phú Thọ Hòa còn có chùa Giác Lâm, ngôi chùa cổ xây năm 1744).Hai bên bờ rạch Chợ Lớn là những nhà kho lớn xây bằng gạch, gọi là “Tàu khậu”. Những “Tàu khậu” này được cho những người Hoa từ Trung Quốc đến mướn. Họ đến một lần mỗi năm trên những ghe thuyền vượt biển. Họ mang và chứa những hàng vào các kho này. Từ những kho này, họ bán sỉ hay lẻ trong lúc họ tạm trú ở Sài Gòn. Cầu dẫn đến khu chợ lớn (Chợ Rẫy ngày nay) gọi là “Cầu đường”, gọi vậy là vì tại đây họ bán đủ loại đường như viên, hủ đường etc.. Trên bờ của rạch chảy qua trước nhà của ông tổng đốc (tổng đốc Đỗ Hữu Phương, một người Minh hương) là con đường “Phố xếp” (rạch này cũng gọi là rạch Phố xếp sau này được lấp đi thành đường Tổng đốc Phương, nay gọi là Châu Văn Liêm), và cây cầu trên đường đi Cây Mai có tên là “Cầu phố”. Ở góc hai kinh (Chợ Lớn và Phố xếp), từ chợ cho đến cầu sắt, là làng Quới đước và chợ “Chợ kinh”.
trum_so
Khựa = bẩn, bựa, khốn nạn Close thớt