Phần 1
1. “Soukoku” là gì?
Dazai Osamu thuộc Công ty thám tử vũ trang, 22 tuổi, chiều cao 1m81 và cân nặng 61kg, là một thanh niên tóc nâu mắt nâu, hấp dẫn người đối diện nhờ tính cách rất dịu dàng với tất cả mọi người nhưng dường như chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì. Tuy có trí thông minh của ác quỷ nhưng gã ta lại không có hứng thú với thế giới này, và lúc nào cũng khao khát được chết, siêu năng lực là “Nhân gian thất cách.” Một siêu năng lực có khả năng vô hiệu hóa mọi siêu năng lực khác khi gã chạm vào.
Hiện nay đang trực thuộc Công ty thám tử vũ trang, nhưng từng là thành viên ban lãnh đạo Port Mafia trẻ tuổi nhất trong lịch sử, và gã đã phát huy năng lực của mình tối đa trong tổ chức đến nỗi được gọi là “người được sinh ra để gia nhập Mafia.”
Còn Nakahara Chuya một trong năm thành viên ban lãnh đạo Port Mafia hiện nay, với mái tóc cam vàng và đôi mắt hổ phách (trong anime là màu xanh), điểm hấp dẫn nhất là tính cách có vẻ ngang tàng ngoài miệng nhưng lại rất nam tính. Bằng tuổi với Dazai, 22 tuổi. Chiều cao 1m60 và cân nặng 60kg, vóc dáng khá nhỏ nhắn nhưng lại là bậc thầy võ thuật của Port Mafia. Siêu năng lực là “Nỗi sầu hoen ố” với khả năng điều khiển trọng lực của tất cả những vật anh chạm vào, một siêu năng lực cực kỳ hữu dụng trong chiến đấu.
Hai con người này có mối quan hệ chó – mèo tới mức chỉ cần chạm mặt nhau là gây gổ không ngừng, thế nhưng sự “căm ghét” đó dường như cũng chỉ là một biểu hiện của sự lưu luyến ám ảnh quá mức họ dành cho nhau?
Ví dụ, trong nguyên tác, trước khi Chuya xuất hiện, trong profile của Dazai ở mục “Ghét cái gì” thì tên của Chuya lù lù xuất hiện, còn với Chuya thì ghi sở trường là “mạnh hơn Dazai”, sở đoản là “không hiểu vì sao vẫn thua Dazai”, và phương châm sống là “Giá như không có sự tồn tại của Dazai”, cho thấy Dazai xuất hiện trong mọi khoảnh khắc của cuộc đời anh.
Hơn nữa, Dazai và Chuya, khi Dazai còn ở PM, còn là một cặp cộng sự độc nhất vô nhị, là “Soukoku” khiến cả thế giới ngầm phải run rẩy sợ hãi mỗi khi nghe thấy tên. Dù ghét nhau là thế, họ lại phối hợp nhịp nhàng với nhau đến từng cử động và nhịp thở. Sau đây, chúng tôi xin giới thiệu một số khoảnh khắc độc đáo của cặp đôi này!
2. Khoảnh khắc số 1: Gặp lại nhau sau 4 năm, cuộc đối thoại không có gì thay đổi
Manga tập 3: Sự ám ảnh của Chuya dành cho Dazai:
Dazai và Chuya lần đầu được khắc họa cạnh nhau trong manga tập 3. Cặp cộng sự từ thời Mafia ấy gặp lại nhau lần đầu sau 4 năm. Để tìm hiểu thông tin của những kẻ treo giải thưởng cho cái đầu của cậu đàn em Atsushi trong Công ty thám tử, Dazai đã cố tình để bị bắt, nhưng khi đó Chuya đã xuất hiện với câu nói “Tên Dazai đó không thể sơ suất để bị bắt đơn giản như vậy được.” Không hổ là cộng sự thời Mafia, anh đã nhìn thấu ngay kế hoạch của Dazai…
Chưa hết, sau nửa năm bình định trận chiến ở mặt trận phía tây, khi vừa đặt chân trở lại thành phố quê hương, việc đầu tiên của anh là đến chỗ Dazai. Anh nói là để trả đũa tất cả những trò chơi khăm Dazai đã dành cho mình từ thời còn ở PM, nhưng hành động này có thể chứng minh cho sự ám ảnh của Chuya dành cho Dazai.
Sự ám ảnh của Dazai dành cho Chuya
Nhưng từ phía Dazai cũng không hề thua kém. Mục tiêu đầu tiên của Dazai khi cố tình để bị bắt là nhằm thu thập thông tin thật, nhưng mục đích thứ hai, chính gã cũng nói là để chơi khăm Chuya. Trước đó, Dazai đã gửi một bức thư tới các thành viên còn lại trong ban lãnh đạo PM, để đảm bảo Chuya không thể giết được mình dù ngùn ngụt sát khí.
Sau khi chuẩn bị đâu ra đó, Dazai lại cố tình tìm hiểu ngày trở về của Chuya – người cộng sự cũ nay đã thành đối địch – và chọn ngay ngày người kia vừa đặt chân về lại Yokohama để mà tự lao đầu vào lưới. Và cho dù thừa sức tự tháo còng, Dazai vẫn nấn ná chờ đến khi Chuya đến, thậm chí làm đủ trò chỉ để đảm bảo rằng Chuya phải từ bỏ hoàn toàn ý định giết mình mới thôi. Rõ ràng, gã hoàn toàn không tiếc sức lực và thủ đoạn những khi cần chọc tức Chuya.
Ngoài ra, trong phân cảnh Chuya vừa cãi nhau với Dazai vừa buộc phải từ bỏ ý định giết gã, Dazai đã vừa cười vừa nói, “Nhưng cái viễn cảnh ‘Chuya bị đuổi khỏi PM vì tôi’ mới thật tuyệt vời làm sao.” Đối với gã, được nắm trong tay vận mệnh của Chuya và thao túng nó, không dùng tới bàn tay của bất kì ai khác, là một viễn cảnh “tuyệt vời.” Chỉ trong vài phút ngắn ngủi xuất hiện lần đầu của Chuya, sự đậm đặc của mối quan hệ này khiến người ta cảm thấy rõ mức độ đáng sợ của “Dachuu.”
Nhân tiện thì ngay sau phân cảnh này là cảnh Chuya “đi dáng chân chụm vào nhau nói chuyện như một cô bé” và Dazai gập bụng cười nắc nẻ. Trong manga chỉ thoáng qua, nhưng trong anime có cảnh Chuya nói “Không có lần thứ hai đâu nha!” bằng giọng một cô bé rất dễ thương. Ngay sau trận đấu khẩu nồng nặc mùi thuốc súng nghiêm trọng phía trước, bọn họ có thể chuyển ngay sang một cuộc trò chuyện thi thú nhẹ nhàng, bởi vì, mối quan hệ của Dazai và Chuya không hoàn toàn chỉ là căm ghét.
3. Khoảnh khắc số 2: “Ô Trọc” – minh chứng Chuya giao phó cả mạng sống mình cho Dazai
Manga tập 8: Sự thật về sự chia ly của “Soukoku”?
Khoảnh khắc tỏa sáng nhất của Dachuu cho tới lúc này có lẽ là manga tập 8. Để chống lại một tổ chức có tên là Guild, Công ty thám tử và Mafia đã bắt tay hợp tác, và vì lẽ đó Soukoku được tái hợp sau 4 năm chia cách.
Trong chương này, có thể biết rõ chi tiết vào cái ngày Dazai rời bỏ Mafia. Chuya đã mở một chai rượu Petrus ’89 (một loại rượu đắt tiền) để uống mừng, còn Dazai thì đánh bom cái xe hơi của Chuya tan tành. Dazai đã không quên chơi khăm Chuya cho đến tận giây phút cuối cùng, còn về phía Chuya, không thể xác định thực hư, chúng ta không thể khẳng định khi ấy anh thực sự có vui hay không.
Điều duy nhất chúng ta có thể khẳng định là, khi cộng sự không còn, cả hai người đều đã cảm thấy một cái gì đó. Còn khi ấy thực sự họ đã nghĩ gì, đã cảm thấy thế nào… thì không ai ngoài họ ra có thể biết được.
Sự hòa nhịp đến mức không thể nhận thấy khoảng cách 4 năm
Dazai một lần nữa khẳng định “Tôi nắm rõ từng đường đi nước bước của Chuya” để chứng minh mình hiểu rõ về Chuya, và Chuya thì lấy ngay con dao của mình đưa cho Dazai – kẻ đang ở tổ chức đối lập – khi gã hỏi mượn mà không một câu thắc mắc, còn biết rõ trò chơi khăm nào sẽ có hiệu quả với Dazai; có rất nhiều bằng chứng Dachuu ở chương này, nhưng có lẽ cảnh đắt giá nhất là khi họ hợp lực đánh Lovecraft, một thành viên của Guild.
Dazai và Chuya, hai cộng sự đã xa nhau suốt 4 năm trời, lại tuôn ra những mật mã chiến lược dễ dàng như nước chảy, một Dazai nở nụ cười hiếm hoi không mang vẻ đắc ý ngạo mạn khi thấy Chuya vẫn làm theo kế hoạch tác chiến của mình một cách trơn tru qua bao năm tháng, và một Chuya ném mình vào kế hoạch của Dazai với tất cả niềm tin cùng độ ăn ý đáng ngạc nhiên, có thể thấy rõ ở trên chiến trường, Dazai và Chuya là cặp cộng sự hiểu nhau đến tột cùng.
Chưa hết, ở đây chúng ta còn có một cảnh trong đó Dazai bị cái xúc tua của Lovecraft đánh bay cả cánh tay phải đi, dù trước đó Chuya đã dùng trọng lực ghìm nó xuống đất. Nhìn thấy Dazai bị mất cánh tay, biểu cảm trên gương mặt Chuya, ngoài ngạc nhiên cùng sững sờ, còn có kinh hoàng không thể che giấu. Và khi Dazai thốt lên câu nói gần như là trăn trối trước lúc chết, Chuya đã thực sự nổi giận, “Đây không phải là lúc nói câu đó!”
Phải nhớ rằng ngay trước lúc này, Chuya còn bảo Dazai “Chết đi” rất nhiều lần. Thế nhưng anh rõ ràng không chấp nhận Dazai có thể mất mạng dưới tay bất cứ kẻ nào, ngoài mình. Đương nhiên giây phút đó chỉ là một màn diễn của Dazai, tay phải gã vẫn còn nguyên lành. Trong hoàn cảnh tuyệt vọng đến thế mà còn nhây được, Dazai đã chứng tỏ một mặt rất dễ thương của mình, nhưng đồng thời nó cũng khiến người ta thắc mắc, liệu có phải gã cố tình làm vậy là vì muốn nhìn thấy sự cố chấp ám ảnh mà Chuya dành cho mình hay không…?
“Ô Trọc” – giao phó cả tính mạng
Khi Lovecraft tỏ ra không hề hấn gì với siêu năng lực điều khiển trọng lực của Chuya và còn biến hình thành một con quái vật đáng sợ, Chuya đã phải kích hoạt “Ô Trọc.” Đây chính là hình thái thực sự của siêu năng lực anh nắm giữ, với khả năng thao túng toàn bộ trọng lực của không gian xung quanh, siêu năng lực có thể phá nát cả những cỗ xe tăng với hai bàn tay trần, và phóng ra những quả đạn lỗ đen bằng trọng lực bị nén chặt để tạo ra sức phá hủy khủng khiếp.
Do bản thân không thể khống chế được “Ô Trọc”, nên chỉ cần Dazai chậm một tích tắc với siêu năng lực Vô hiệu hóa của mình thôi, thì Chuya sẽ chết. Ấy vậy mà với một Dazai lúc này đã thành phe đối địch, Chuya vẫn không ngần ngại giao phó cả tính mạng của mình.
Và hãy nhìn Dazai, với nụ cười tươi tắn và câu nói đầy vẻ đắc ý khi Chuya lao lên xuyên thẳng qua cơ thể Lovecraft, “Tới đi, Chuya!” như thể hình thái “Ô Trọc” của Chuya chính là thứ khiến gã tự hào nhất trên đời. Có vẻ như gã cực kỳ yêu thích sức mạnh hủy diệt khủng khiếp của Chuya khi anh ở trong trạng thái Ô Trọc này.
Khi Lovecraft đã bị tiêu diệt mà Chuya vẫn không thể lấy lại lí trí, gã đã nắm lấy cổ tay trái của anh, và sử dụng siêu năng lực “Nhân gian thất cách” để vô hiệu hóa “Ô Trọc” của Chuya. Còn Chuya thì, “Ta tin tưởng mi nên mới sử dụng Ô Trọc” là chưa đủ, còn yêu cầu Dazai mang mình về đại bản doanh nữa, như thể họ vẫn còn chung chiến tuyến vậy.
Để đáp lại, Dazai đã dùng một chất giọng quá đỗi dịu dàng để nói “Cứ trông vào tôi, cộng sự.” Dù 4 năm đã qua, dù cả hai ở hai tổ chức đối địch, niềm tin của Dazai và Chuya dành cho nhau vẫn không có giây phút nào lung lay. À… tuy sau đó thì Dazai bỏ lại Chuya nằm lăn lóc ở đó thật, nhưng ngay cả hành động đó cũng rất đúng chất hai người này…
4. Khoảnh khắc số 3: Chỉ mới gặp nhau vài ngày, tuyên bố “Chó của tôi”!
Tiểu thuyết đặc điển “Dazai, Chuya, mười lăm tuổi” – buổi đầu gặp gỡ và trận chiến đầu tiên của Dazai và Chuya.
Trong tiểu thuyết đặc điển “Dazai, Chuya, mười lăm tuổi” ghi lại lần gặp gỡ đầu tiên của Dazai và Chuya. Khi ấy Dazai còn chưa gia nhập Mafia, và Chuya còn mang biệt danh “Vua Cừu”, là thủ lĩnh của một tổ chức tội phạm thanh thiếu niên tên “Cừu”. Đó là năm họ 15 tuổi.
Một Dazai khi còn là một thiếu niên tự xưng “boku” (thay vì “watashi” như hiện nay), tuy vẫn đòi sống đòi chết thường xuyên nhưng hãy còn tươi sáng và chưa bị bóng tối bao phủ; cùng với một Chuya có trực giác chiến đấu thần sầu nhưng còn một chút hấp tấp nóng nảy. Đó là câu chuyện họ đã gặp nhau lần đầu một cách bất mãn thế nào, để rồi trải qua nhiều chuyện bên nhau cho đến khi thành thục ra sao.
Trong tiểu thuyết này, có miêu tả lần gặp gỡ đầu tiên với ấn tượng dành cho nhau cực kì xấu; và cũng miêu tả cả trận chiến đầu tiên họ sát cánh cùng nhau. Trước kẻ thù mạnh ngoài sức tưởng tượng, lần đầu tiên hai người họ đã gọi nhau là “Dazai” và “Chuya”, và khoảnh khắc Chuya giao phó cả tính mạng mình để làm theo kế hoạch tác chiến của Dazai, “Song Hắc” đã chính thức ra đời.
Tuyên ngôn “Chó của tôi” như một lời bày tỏ (propose)
Trong tiểu thuyết này, hai người bọn họ có một vụ cá cược, “Người thua phải nghe mọi mệnh lệnh của người thắng.” Kết quả Dazai là người thắng cuộc. Cũng chính Dazai đã nói, nếu Chuya có thể đoán được danh tính thủ phạm trước, thì vụ cá cược này có thể xí xóa.
Thế nhưng hãy nhìn vào điều kiện thắng cuộc của Dazai kìa. “Nếu tôi thắng, cậu phải trở thành chó của tôi cả đời.” Chỉ mới gặp nhau vài ngày, mà thằng nhóc đã hướng tới lời hứa “cả đời” rồi. Đến 22 tuổi, khi gặp lại nhau, Dazai vẫn gọi Chuya là “chó chăn cừu” của mình, còn ra lệnh cho người kia “đưa tay đây.” Dazai đã THẬT SỰ nghĩ rằng Chuya là “chó của mình”, cả đời.
Sau đó, chính tay Dazai đã giúp gieo rắc nghi ngờ về sự “phản bội” của Chuya với những người đồng đội cũ của cậu trong băng nhóm “Cừu”, và cố tình dẫn dắt để “Cừu” phải ruồng bỏ Chuya. Và để vẫn có thể tiếp tục thao túng Chuya ngay cả sau khi bản thân đã gia nhập PM, thằng nhóc đã tạo ra một tình huống khiến Chuya bắt buộc phải gia nhập PM, không còn con đường nào khác.
Bằng chứng rõ ràng nhất cho luận điểm này chính là khi biết sau khi gia nhập PM, Chuya không được xếp vào dưới trướng mình mà lại trở thành thuộc hạ của Ozaki Kouyou, Dazai đã thể hiện sự bất mãn hết sức rõ ràng. Nó đã gào toáng lên khi gặp Chuya trong hành lang, “Nhưng Chuya là chó của tôi cơ mà!!!” Một Dazai không thèm che giấu sự bất mãn của mình thật sự rất đáng yêu.
Một Dazai với quan điểm sống cực độ bi quan, “Tôi bị nguyền rủa, rằng những gì tôi khao khát sẽ tan biến ngay giây phút tôi chạm tới được chúng.” Quan điểm sống này không biết đã hình thành trước hay sau khi gặp Chuya, nhưng chỉ biết rằng, Dazai của năm 15 tuổi đã vươn tay ra mà không mảy may sợ lo mất mát, để nắm lấy Chuya – người nó thực sự khao khát.
Sự giác ngộ, cùng niềm tin bất diệt của Chuya được ẩn giấu đằng sau Ô Trọc
Tiểu thuyết này đã kể lại rõ lai lịch và sự sinh ra của Chuya. Tuy còn chưa rõ chi tiết, nhưng có thể nói Chuya chỉ là một siêu năng lực gia nhân tạo, và nhân cách Nakahara Chuya chỉ được tạo ra như một cái “khóa an toàn” khóa kín một thứ sức mạnh khủng khiếp vượt quá khả năng tưởng tượng của loài người. Nếu chiếc khóa an toàn này vỡ tan, thì tất cả những gì còn lại chỉ là một linh hồn mang sức mạnh thần hủy diệt có thể thổi tung cả thành phố và tiêu diệt toàn bộ con người trong đó. Sức mạnh ấy đã từng một lần hiện thân trong quá khứ, và được gọi tên “Arahabaki.”
Hình thái “Ô Trọc” của sức mạnh Chuya chính là khi anh tạm mở khóa an toàn để phóng thích “Arahabaki” bên trong. Chuya khi ấy, sẽ hoàn toàn mất đi nhân cách con người của Nakahara Chuya, trở thành một thứ sức mạnh hủy diệt thuần túy diễn dịch cái tên “Ô Trọc” đến mức tận cùng bằng cách tàn phá tất cả mọi thứ anh trân trọng, giết chóc tất cả mọi người anh yêu thương.
Nếu đó không phải là bằng chứng niềm tin anh dành cho Dazai, thì còn có thể là điều gì khác? Người duy nhất có thể chấp nhận toàn bộ sức mạnh ma quỷ đó của anh, và có khả năng thao túng Ô Trọc thành một vũ khí hiệu quả, chỉ có thể là Dazai, bàn tay duy nhất có thể đưa anh trở về lại cõi người.